![]() |
Lê Nam Thành(Hồi Ức) |
Lời giới thiệu !
Tên : Lê Nam Thành
Bí Danh : Cu Em , Hồi Ức ,Baek Dong Soo.
Tên : Lê Nam Thành
Bí Danh : Cu Em , Hồi Ức ,Baek Dong Soo.
Hiền lành , ít nói , Yêu công nghệ ,
Tốt nghiệp Việt-Hàn IT , Đã từng là một sale, kinh doanh bất động sản ở các sàn nhà đất như NAM AN, Aland...
là chuyên viên IT cho công ty SAIGONLAND
là chuyên viên IT cho công ty SAIGONLAND
Quê: Hồ Xá- Vĩnh Hòa - Vĩnh Linh - Quảng Trị
Hiện tại : Mỹ Phước 3 - Bến Cát - Bình Dương
Hiện tại : Mỹ Phước 3 - Bến Cát - Bình Dương
Mối Quan hệ : Độc thân (F.A , Chưa tình yêu đầu :)) )
Trích dẫn yêu thích:
Các bạn đã từng nghe đến "nốt trầm chưa.? Các bạn có biết "nốt trầm không? "Xin lỗi" nhưng nốt trầm tớ muốn nói ở đây không phải về âm nhạc hay các lĩnh vực nghệ thuật khác."Nốt trầm ở đây tớ muốn nói đến là cái nốt trầm trong cuộc sống hằng ngày.Và tớ chính là một ví du cụ thể cho cái "nốt trầm" đó. Các bạn có biết không,sinh ra tớ không phải là một "nốt trầm" đâu,mà ngược lại tớ là một cậu bé tinh nghịch phá phách không chỉ thế thôi(còn là một đứa lắm miệng nữa chứ.) Nhưng giờ đây,các bạn có biết tớ đã trở thành người như thế nào không, trở thành một con người chỉ biết ăn và ngủ(0hh..hh)một người chăng biết làm việc gì cả.Ngoài học hành thì T chẳng phải đụng đến việc gì cả (nói hơi quá nha,,cũng có nhưng phần lớn là không) chỉ vì lí do là chưa đủ kinh nghiệm (trải đời đó) mà gia dình không cho đi đâu cả,chỉ biết thui thủi trong nhà loanh quanh đến phát chán. Ở ngoài xã hội,vì T là một đứa như trên /^.^\ nên rất ít giao tiếp với mọi người nên cũng chả thân mấy với ai cả (ngay cả may anh em họ của Thành cũng đâu có thân thết lắm đâu (cả năm gặp nhau có vài ba lân thì thân thiết cái nôi gì nữa chứ ),)ngoài đứa bạn thân thuở nhỏ thì Thành cũng chả thân thiết với ai cả ,mọi người gặp T mà cũng như người xa lạ thôi ak..... Tất cả ,đã làm T ra thế này đây. Sự cấm đoán của gia đình và sự thiếu quan tâm của mọi người làm T thế này đây,giờ đây T chẳng còn dám tự tin khi làm bất cứ một việc gì cả,sự thiếu tiếp xúc với bên ngoài khiến kỹ năng giao tiếp với mọi người kém đi gặp người khác mà cũng chả biết nói gì cả thì còn ai muốn chơi với mình nữa nào .."một người bạn câm như hến hỏi gì trả lời đó chắc chán chết nhỉ... Vì là "nốt trầm" nên cũng ít gt và không quá nhiều bạn trong lớp,thường chỉ là vài người ngồi xung quanh .Nên nhiều khi "nốt trầm"bị các bạn trong lớp hiểu nhầm là thờ ơ với công việc của lớp thiếu trách nhiệm ,không thân thiện với mọi người ,tự kỷ hay ích kỷ chỉ sống cho riêng mình.Điều này đôi khi khiến "nốt trầm"không khỏi buồn. Đối với T việc phải nói nhiều và tham gia vào những câu chuyện bất tận của nhóm bạn cùng lớp thật khó.T chẳng biết nói gì và thể hiện quan điểm của mình ra sao, Đến giờ phút này,không còn là một đứa nhóc như ngày xưa nữa,mà đã trở thành một anh sinh viên trường **** V***-H**,tuy vạy cái nốt trầm trong T vẫn chưa bao giờ biến mất nhưng T nghĩ sẽ có một lúc nào đó t sẽ có thể đứng lên và nói "tôi không phải là một nốt trầm" T viết bàn viết này là muốn nói với những người có cùng *** **** như t, Các bạn trở thành một "nốt trầm",có thể là lí do nt hoặc một lý do khác mà nên.Cũng như một bản nhạc có nốt cao nốt thấp,nốt trầm nốt bổng,nhưng không thể thiếu bởi vì tất cả các nốt đó mới tạo nên một bản nhạc hay.Cũng như chúng ta,mỗi người đều có một vị trí riêng,hãy nhớ rằng không ai là không quan trọng,(tất nhiên sẽ có 1 số không nghĩ thế nhưng bạn đừng quên những người thân,những người bạn của bạn.Trong mắt họ thì bạn luôn có một vị trí quan trọng Và lời cuối cùng t muốn nói với tất cả các bạn đừng để mình hay bạn thân của mình trở thành một "nốt trầm" hãy quan tâm đến tất cả mọi người xung quanh bạn
Trích dẫn yêu thích:
Các bạn đã từng nghe đến "nốt trầm chưa.? Các bạn có biết "nốt trầm không? "Xin lỗi" nhưng nốt trầm tớ muốn nói ở đây không phải về âm nhạc hay các lĩnh vực nghệ thuật khác."Nốt trầm ở đây tớ muốn nói đến là cái nốt trầm trong cuộc sống hằng ngày.Và tớ chính là một ví du cụ thể cho cái "nốt trầm" đó. Các bạn có biết không,sinh ra tớ không phải là một "nốt trầm" đâu,mà ngược lại tớ là một cậu bé tinh nghịch phá phách không chỉ thế thôi(còn là một đứa lắm miệng nữa chứ.) Nhưng giờ đây,các bạn có biết tớ đã trở thành người như thế nào không, trở thành một con người chỉ biết ăn và ngủ(0hh..hh)một người chăng biết làm việc gì cả.Ngoài học hành thì T chẳng phải đụng đến việc gì cả (nói hơi quá nha,,cũng có nhưng phần lớn là không) chỉ vì lí do là chưa đủ kinh nghiệm (trải đời đó) mà gia dình không cho đi đâu cả,chỉ biết thui thủi trong nhà loanh quanh đến phát chán. Ở ngoài xã hội,vì T là một đứa như trên /^.^\ nên rất ít giao tiếp với mọi người nên cũng chả thân mấy với ai cả (ngay cả may anh em họ của Thành cũng đâu có thân thết lắm đâu (cả năm gặp nhau có vài ba lân thì thân thiết cái nôi gì nữa chứ ),)ngoài đứa bạn thân thuở nhỏ thì Thành cũng chả thân thiết với ai cả ,mọi người gặp T mà cũng như người xa lạ thôi ak..... Tất cả ,đã làm T ra thế này đây. Sự cấm đoán của gia đình và sự thiếu quan tâm của mọi người làm T thế này đây,giờ đây T chẳng còn dám tự tin khi làm bất cứ một việc gì cả,sự thiếu tiếp xúc với bên ngoài khiến kỹ năng giao tiếp với mọi người kém đi gặp người khác mà cũng chả biết nói gì cả thì còn ai muốn chơi với mình nữa nào .."một người bạn câm như hến hỏi gì trả lời đó chắc chán chết nhỉ... Vì là "nốt trầm" nên cũng ít gt và không quá nhiều bạn trong lớp,thường chỉ là vài người ngồi xung quanh .Nên nhiều khi "nốt trầm"bị các bạn trong lớp hiểu nhầm là thờ ơ với công việc của lớp thiếu trách nhiệm ,không thân thiện với mọi người ,tự kỷ hay ích kỷ chỉ sống cho riêng mình.Điều này đôi khi khiến "nốt trầm"không khỏi buồn. Đối với T việc phải nói nhiều và tham gia vào những câu chuyện bất tận của nhóm bạn cùng lớp thật khó.T chẳng biết nói gì và thể hiện quan điểm của mình ra sao, Đến giờ phút này,không còn là một đứa nhóc như ngày xưa nữa,mà đã trở thành một anh sinh viên trường **** V***-H**,tuy vạy cái nốt trầm trong T vẫn chưa bao giờ biến mất nhưng T nghĩ sẽ có một lúc nào đó t sẽ có thể đứng lên và nói "tôi không phải là một nốt trầm" T viết bàn viết này là muốn nói với những người có cùng *** **** như t, Các bạn trở thành một "nốt trầm",có thể là lí do nt hoặc một lý do khác mà nên.Cũng như một bản nhạc có nốt cao nốt thấp,nốt trầm nốt bổng,nhưng không thể thiếu bởi vì tất cả các nốt đó mới tạo nên một bản nhạc hay.Cũng như chúng ta,mỗi người đều có một vị trí riêng,hãy nhớ rằng không ai là không quan trọng,(tất nhiên sẽ có 1 số không nghĩ thế nhưng bạn đừng quên những người thân,những người bạn của bạn.Trong mắt họ thì bạn luôn có một vị trí quan trọng Và lời cuối cùng t muốn nói với tất cả các bạn đừng để mình hay bạn thân của mình trở thành một "nốt trầm" hãy quan tâm đến tất cả mọi người xung quanh bạn